Mười quốc gia nghèo nhất thế giới theo GDP bình quân đầu người

in

Nền kinh tế toàn cầu năm 2025 vẫn không đồng đều, một số quốc gia đang phải vật lộn với GDP bình quân đầu người thấp. Khó khăn kinh tế, bất ổn chính trị và công nghiệp hóa yếu kém tiếp tục cản trở tăng trưởng ở nhiều nơi trên thế giới. Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) đánh giá sự thịnh vượng kinh tế bằng cách tính GDP bình quân đầu người, một chỉ số quan trọng về sự giàu có của quốc gia. Năm 2025, một số quốc gia vẫn nằm trong số những quốc gia nghèo nhất do xung đột đang diễn ra, quản lý kém và thiếu đa dạng hóa kinh tế.

10 quốc gia nghèo nhất năm 2025 theo GDP bình quân đầu người
Theo ước tính năm 2025 của IMF, các quốc gia sau đây có GDP bình quân đầu người (PPP) thấp nhất.

1. Nam Sudan – 960,24 đô la GDP bình quân đầu người

Nam Sudan vẫn là quốc gia nghèo nhất năm 2025. Xung đột nội bộ kéo dài và bất ổn kinh tế đã cản trở sự tiến bộ. Quốc gia này phụ thuộc rất nhiều vào xuất khẩu dầu mỏ, nhưng cơ sở hạ tầng yếu kém và các vấn đề về quản lý hạn chế tăng trưởng. Ngoài ra, các cuộc khủng hoảng nhân đạo đang diễn ra làm tình hình trở nên tồi tệ hơn, khiến việc thu hút đầu tư trở nên khó khăn.

2. Burundi – 1.008 đô la GDP bình quân đầu người

Nền kinh tế của Burundi chủ yếu dựa trên nền nông nghiệp tự cung tự cấp. Việc thiếu công nghiệp hóa, đầu tư nước ngoài kém và bất ổn chính trị tiếp tục hạn chế tăng trưởng kinh tế. Nhiều công dân phải đối mặt với tình trạng mất an ninh lương thực và thiếu các dịch vụ cơ bản.

3. Cộng hòa Trung Phi – 1.313 đô la GDP bình quân đầu người

Mặc dù có nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú, Cộng hòa Trung Phi vẫn phải vật lộn với những thách thức về quản lý và xung đột đang diễn ra. Cơ sở hạ tầng kém và các mối quan ngại về an ninh làm nản lòng đầu tư nước ngoài, ngăn cản sự phát triển kinh tế.

4. Malawi – 1.764 đô la GDP bình quân đầu người

Nền kinh tế của Malawi phụ thuộc rất nhiều vào nông nghiệp. Tuy nhiên, những thách thức liên quan đến khí hậu, năng suất nông nghiệp thấp và thiếu công nghiệp hóa đã làm chậm tiến trình phát triển kinh tế. Quốc gia này cũng phải đối mặt với những khó khăn trong việc mở rộng lĩnh vực sản xuất của mình.

5. Mozambique – 1.786 đô la GDP bình quân đầu người

Tăng trưởng kinh tế của Mozambique vẫn chậm do gánh nặng nợ nần và cơ sở hạ tầng không đầy đủ. Mặc dù có trữ lượng khí đốt tự nhiên đáng kể, đất nước này vẫn đang phải vật lộn để chuyển đổi chúng thành những lợi ích kinh tế rộng lớn.

6. Somalia – 1.899 đô la GDP bình quân đầu người

Nền kinh tế của Somalia do khu vực phi chính thức chi phối, với sự phát triển công nghiệp hạn chế. Nhiều thập kỷ bất ổn và quản lý yếu kém tiếp tục ngăn cản các nhà đầu tư nước ngoài. Việc tiếp cận các dịch vụ cơ bản như chăm sóc sức khỏe và giáo dục vẫn là một thách thức.

7. Cộng hòa Dân chủ Congo – 1.908 đô la GDP bình quân đầu người

Cộng hòa Dân chủ Congo (DRC) có nguồn tài nguyên khoáng sản khổng lồ, nhưng vẫn là một trong những quốc gia nghèo nhất vào năm 2025. Cơ sở hạ tầng kém, các vấn đề về quản lý và bất ổn chính trị cản trở tăng trưởng kinh tế. Nhiều công dân không được tiếp cận các dịch vụ thiết yếu và cơ hội kinh tế.

8. Liberia – 2.002 đô la GDP bình quân đầu người

Nền kinh tế của Liberia phụ thuộc vào tài nguyên thiên nhiên và nông nghiệp. Tuy nhiên, tỷ lệ thất nghiệp cao và công nghiệp hóa hạn chế đã hạn chế sự tiến bộ. Các vấn đề về nợ nước ngoài cũng hạn chế khả năng đầu tư của đất nước vào các lĩnh vực quan trọng như giáo dục và chăm sóc sức khỏe.

9. Yemen – GDP bình quân đầu người 2.017 đô la

Yemen vẫn đang trong tình trạng khó khăn về kinh tế do xung đột kéo dài và bất ổn chính trị. Cơ sở hạ tầng của đất nước đã bị tàn phá nghiêm trọng và việc tiếp cận hạn chế với thương mại quốc tế càng ảnh hưởng đến quá trình phục hồi kinh tế.

10. Madagascar – GDP bình quân đầu người 2.061 đô la

Nền kinh tế của Madagascar phụ thuộc vào nông nghiệp, khai khoáng và du lịch. Tuy nhiên, cơ sở hạ tầng kém và rủi ro liên quan đến khí hậu khiến việc mở rộng kinh tế trở nên khó khăn. Đất nước này đang phải vật lộn để phát triển cơ sở công nghiệp của mình, hạn chế cơ hội việc làm và tăng trưởng kinh tế.